华子冈拼音版古诗(辋川集华子冈唐王维注音?)
辋川集华子冈唐王维注音
辋川集·华子冈的拼音版如下:
wǎng chuān jí huá zǐ gāng sòng táng dài wáng wéi yuán jù yuán zài zī xì xīn zì bǎ shī jiāng wǔ zī rì liú fēng qǐ lián shān fù qiū sè shàng xià huá zǐ gāng chóu chàng qíng hé jí yún guāng qīn jì lǚ jī jì yún guāng yī yī fú rén yī yī cháng shì liú shuǐ xī xī xī xī liú rén cǎo lù xī xī xī xī liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán lǜ qīng qīng chéng lǐ chéng lǐ liú rén yuán
鹿柴怎么念
鹿柴是汉字?,拼音念mí
ㄇㄧˊ
部首 鹿
笔画 15
结构 左上包围结构
五笔 YNJS
四角 00294
仓颉 IPD
异体字 9E8B,
部外笔画 4
《康熙字典》
(康熙字典未收录“?”字头,请参考“麋”字。)
【亥集下】【鹿】 麋·康熙筆画:17·部外筆画:6
【唐韻】武悲切【集韻】【韻會】旻悲切【正韻】忙皮切,音眉。【說文】鹿屬。冬至解其角。【釋名】澤獸也。【司馬相如·上林賦】沈牛麋。【註】麋,似水牛。【爾雅·釋獸】麋牡麔,牝麎,其子?,其跡纏,絕有力狄。【疏】此釋麋之種類也。【周禮·天官·獸人】冬獻狼,夏獻麋。【註】狼膏聚,麋膏散,聚則温,散則涼。
又犫麋,醜人也。【左思·魏都賦】犫麋之與子都。
又水草之交曰麋。【詩·小雅】居河之麋。【左傳·僖二十八年】楚子玉自爲瓊弁玉纓未之服也。先戰,夢河神謂巳曰:畀余,余賜汝孟諸之麋。【註】麋,湄也。
又姓。蜀將東海麋竺。見【蜀志】。
又與眉同。【荀子·非相篇】伊尹之狀,面無鬚麋。
又與蘪通。【楚辭·九歌】秋蘭兮麋蕪。【註】麋蕪,芎藭名。
临清流也的临什么意思
是面对的有。“临清流也”出处
出自 唐代 王维 的《山中与裴秀才迪书》
“临清流也”平仄韵脚
拼音:lín qīng liú yě
平仄:平平平仄
韵脚:(仄韵) 上声二十一马
“临清流也”全诗
《山中与裴秀才迪书》
唐代 王维
近腊月下,景气和畅,故山殊可过。
足下方温经,猥不敢相烦,辄便往山中,憩感配寺,与山僧饭讫而去。
北涉玄灞,清月映郭。
夜登华子冈,辋水沦涟,与月上下。
寒山远火,明灭林外。
深巷寒犬,吠声如豹。
村墟夜舂,复与疏钟相间。
此时独坐,僮仆静默,多思曩昔,携手赋诗,步仄径,临清流也。
当待春中,草木蔓发,春山可望,轻鲦出水,白鸥矫翼,露湿青皋,麦陇朝雊,斯之不远,倘能从我游乎?非子天机清妙者,岂能以此不急之务相邀。
然是中有深趣矣!无忽。
因驮黄檗人往,不一,山中人王维白。